十五从军征,八十始得归。
道逢乡里人:“家中有阿谁?”
遥看是君家,松柏冢累累。
兔从狗窦入,雉从梁上飞。
中庭生旅谷,井上生旅葵。
舂谷持作饭,采葵持作羹。
羹饭一时熟,不知饴阿谁!
出门东向望,泪落沾我衣。
拼音版:
shí wǔ cóng jūn zhēng,bā shí shǐ dé guī。
dào féng xiāng lǐ rén:“jiā zhōng yǒu ā shuí?”
yáo kàn shì jūn jiā,sōng bǎi zhǒng lěi lěi。
tù cóng gǒu dòu rù,zhì cóng liáng shàng fēi。
zhōng tíng shēng lǚ gǔ,jǐng shàng shēng lǚ kuí。
chōng gǔ chí zuò fàn,cǎi kuí chí zuò gēng。
gēng fàn yī shí shú,bù zhī yí ā shuí!
chū mén dōng xiàng wàng,lèi luò zhān wǒ yī。
这首诗通过讲述一位老兵回乡后的凄凉景象,反映了战争给人们带来的深重灾难和痛苦。诗中的情景描写生动形象,情感真挚动人,具有很高的艺术价值。